Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

[ALAN PHAN] Tấm bằng quan trọng nhất trong cuộc đời là ‘bằng lòng’

CEO CareerBuilder VN: Tấm bằng quan trọng nhất trong cuộc đời là ‘bằng lòng’
Tác giả: Anh Thư (Một Thế Giới – 2/12/2013)
Nội dung nổi bật:
- Ông Paul Nguyễn Hưng – Tổng Giám đốc CareerBuilder Vietnam quan niệm: Tấm bằng quan trọng nhất trong cuộc đời là “bằng lòng”. Điều này càng đúng trong hợp tác đầu tư, nếu hai bên không bằng lòng nhau, nếu trong mắt nhà đầu tư bạn không “dễ thương” thì khả năng hợp tác bất thành rất lớn.
Các bạn trẻ hay mắc phải một lỗi là trong quá trình kêu gọi đầu tư không chia sẻ ý tưởng, cho rằng chừng nào chắc chắn hợp tác mới chia sẻ. Đó là điều cấm kỵ.
- ÔNg Paul Nguyễn đúc kết: giá trị của bạn lớn hơn sản phẩm của bạn rất nhiều. Nhà đầu tư định giá không chỉ ở công ty mà còn ở bản thân bạn.

Đa số doanh nhân thường bắt đầu bằng lĩnh vực mình am hiểu, ông lại bắt đầu từ một lĩnh vực khác và đã thành công. Có bí quyết gì không, thưa ông?
Tôi khởi nghiệp tại Việt Nam với ngành bảo trì cao ốc năm 32 tuổi (1994) là một sự tình cờ.
Thời điểm đó đất nước mới mở cửa, rất hiếm nhà cao tầng nên công việc bảo trì cao ốc còn khá lạ. Với tôi thì ngược lại vì đã quen thấy trong thời gian sống ở nước ngoài. Sự phát triển của cao ốc là tất yếu khi kinh tế phát triển, kéo theo ngành bảo trì cao ốc. Hơn nữa, Việt Nam chưa có băng thông, internet, ADSL… nên dù rất muốn tôi cũng chưa thể phát triển ngành phần mềm (software) đã học.
Trong kinh doanh, bạn có thể nghĩ ra cái mới mà xã hội chưa có nên nhiều người khuyên đừng mạo hiểm là bình thường. Điều cần làm là quản lý rủi ro ở mức thấp nhất. Đối với công việc bảo trì cao ốc, cần tuân thủ các phương pháp khoa học, quy chuẩn, công nghệ sẽ hạn chế được rủi ro.
Công ty của ông đã được bán 50% cho một nhà đầu tư Nhật, ông có định trước điều này ngay từ khi xây dựng công ty?
Điều tiên quyết khi bắt đầu kinh doanh là bạn phải chắc chắn thị trường cần nó, xác định quy mô thị trường, nhà đầu tư mình cần để sau này chủ động chào mời.
Tức là từ khi bắt đầu nên nghĩ đến nhà đầu tư phù hợp chứ không phải làm rồi thấy thiếu vốn mới tìm nhà đầu tư. Ví dụ sàn tuyển dụng trực tuyến đã được hình thành từ 10 năm trước trên thế giới. Cũng như việc CareerBuilder mua lại mảng này của VON đã được tôi tính toán ngay từ lúc thành lập công ty.
Chúng ta hay bị lối suy nghĩ duy ý chí “mình muốn” mà không biết thị trường có muốn hay không, làm thế nào người ta mới chịu đầu tư. Phải đặt mình vào vị trí nhà đầu tư khi nhìn vào một công ty sẽ muốn có những gì. Phải để nhà đầu tư “muốn” mới mở được các điều kiện thoả thuận khác.
Vậy thông thường nhà đầu tư sẽ quan tâm những gì?
Nền tảng công ty, ban điều hành, ý tưởng cốt lõi, mô hình kinh doanh, nhu cầu thị trường… là những yếu tố phổ biến.
Theo kinh nghiệm của riêng tôi, còn một yếu tố ít người để ý nhưng lại chiếm tỉ trọng gần như tuyệt đối trong quyết định đầu tư: Bạn là con người như thế nào ngoài kỹ năng tốt, sản phẩm tốt?
Tôi đã hỏi những bạn sở hữu rất nhiều bằng cấp nhưng không xác định được bằng nào là quan trọng nhất trong đời mình. Đó là “bằng lòng”. Nếu hai bên không bằng lòng nhau, nếu bạn không “dễ thương”, không có đức tính tốt thì làm sao họ dám bỏ tiền ra đầu tư.
Nhưng làm thế nào để xác định mức giá nhà đầu tư đề nghị là hợp lý?
Trướt hết, bạn nên giữ công ty đạt đến trạng thái ổn định về khách hàng, doanh thu (ít nhất là hoà vốn) để thương lượng được giá tốt.
Nhưng khoảng 90% cội nguồn thất bại trong các thoả thuận là về giá. Nếu cả 2 bên đều duy ý chí, không nhìn ra thế nào gọi là đủ thì không thể thoả thuận thành công.
Thành công là khi biết thế nào là đủ và hài lòng những gì đạt được. Nếu nói không chú trọng tài chính trong các thương vụ là không đúng. Nhưng cái mà tôi thích hơn là sản phẩm của mình đem lại lợi ích cho xã hội.
Mới khởi nghiệp, dù thiệt thòi một chút bạn cũng đừng lo, cái thu lại được là kinh nghiệm cho ngày mai.
Thế thì làm cách nào để đánh giá một nhà đầu tư tốt và làm việc hiệu quả với họ?
Các bạn có thể lên Google tìm kiếm thông tin, xem thử họ đã đầu tư vào những công ty nào, nếu được thì đến gặp người quản lý công ty đó xin chia sẻ kinh nghiệm về chủ đầu tư.
Các bạn trẻ hay mắc phải một lỗi là trong quá trình kêu gọi đầu tư không chia sẻ ý tưởng, cho rằng chừng nào chắc chắn hợp tác mới chia sẻ. Đó là điều cấm kỵ. Đừng để tâm lý”giữ bí mật” đè nặng vì không thấy tiềm năng của bạn sao họ đầu tư? Biết đâu họ đang có cùng ý tưởng với bạn hay ý tưởng của họ còn hay hơn của bạn thì sao?
Thứ nữa, ở giai đoạn nhận đầu tư cần phải định nghĩa quyền hạn, giới hạn của hai bên thật rõ ràng. Nếu không chặt chẽ ở giai đoạn đầu bạn sẽ dễ rơi vào tình huống trao hết quyền cho nhà đầu tư vì họ có nhiều kinh nghiệm hơn.
Tốt hơn là nên có cố vấn như luật sư, không đủ chi phí thì nhờ anh chị đi trước chia sẻ kinh nghiệm bên cạnh các kiến thức của bản thân để bảo vệ quyền lợi cho mình. Không có công thức nào cho việc này cả.
Và ông có lời khuyên nào đối với các bạn trẻ mới khởi nghiệp không?
Tôi nghĩ các bạn mới 20-21 tuổi mà mở công ty thì chưa ổn vì chưa biết tài chính, nhân sự, quản trị, luật pháp, quản trị dòng tiền, quan hệ con người…. cụ thể ra sao. Bạn nên đi làm trước để lấy kinh nghiệm, đừng nóng lòng bởi cơ hội không bao giờ hết, quan trọng là có đúng, có hợp lý hay không.
Cái mình mong muốn là vô hạn nhưng khả năng có hạn. Khi xác định muốn một cái gì đó phải chân thật với bản thân, xác định cuộc chơi đó có dành cho mình hay không.
Nên nhớ rằng giá trị của bạn lớn hơn sản phẩm của bạn rất nhiều. Nhà đầu tư định giá không chỉ ở công ty mà còn ở bản thân bạn.

[ALAN PHAN] Bài Học Từ Hai Quốc Gia

Bài Học Từ Hai Quốc Gia

Nguyên phó thủ tướng Vũ Khoan:
“Việt Nam không phát triển được vì có quá nhiều tài nguyên”
Theo Hoàng Vân (Trí thức trẻ – 11/12/2013)

Con người Thụy Sĩ từ không có gì tạo ra mọi thứ. Trong khi đó, Việt Nam có tất cả nhưng lại không có gì.



“Tại sao Thụy Sĩ giàu vậy? Về tài nguyên, Thụy Sĩ  không có gì cả, trong khi Việt Nam lại có quá nhiều”, Đó là câu hỏi thường trực của Nguyên phó thủ tướng Vũ Khoan, người đã từng nhiều lần đặt chân lên Thụy Sĩ.
Nếu so sánh kinh tế giữa Việt Nam và Thụy Sĩ thì quả là quá khập khiễng.  Năm 2012, GDP của Thụy Sĩ đạt hơn 600 tỉ USD, thu nhập bình quân đầu người hàng năm là trên 75 nghìn USD, gấp rưỡi cường quốc Mỹ.
Thụy Sĩ cũng có tỷ lệ bằng sáng chế, tỷ lệ số người đoạt giải Nobel trên đầu người cao nhất thế giới, được xếp hạng là quốc gia cạnh tranh nhất thế giới và hệ thống giáo dục cũng thuộc loại tốt nhất thế giới. Trong ngân hàng , dược phẩm, máy móc, thậm chí dệt may, ở bất cứ lĩnh vực nào công ty Thụy Sĩ cũng xếp hạng cùng với các đối thủ cạnh tranh toàn cầu lớn nhất và mạnh nhất .
Tuy nhiên, nền kinh tế Thụy Sĩ không phải tự dưng mà có được như ngày hôm nay, nó cũng phải trải qua rất nhiều bước thăng trầm để chuyển mình. Trong buổi ra mắt cuốn sách “Swiss Made – Chuyện chưa từng được kể về những thành công phi thường của đất nước Thụy Sĩ”, Ông Vũ Khoan nhận định, Việt Nam cũng có thể học theo người Thụy Sĩ trong 4 điểm chính: 
Thứ nhất, phát triển kinh tế mũi nhọn. Không phải mũi nhọn theo kiểu nền kinh tế quả mít như của nước ta (ngành nào cũng “nhọn”?). Thụy Sĩ tập trung vào 2 ngành chính: Nông nghiệp và Du lịch, cũng là 2 ưu thế lớn nhất của họ. “Đến ngày nay, Thụy Sĩ đã phát triển nông nghiệp tới mức ai cũng biết Nestlé của Thụy Sĩ, sô-cô-la Thụy Sĩ, pho mát Thụy Sĩ. Còn du lịch ở Thụy Sĩ là số 1 thế giới”, ông Vũ Khoan cho biết.
Trong khi đó, theo Việt Nam cũng có tiềm năng ở cả 2 lĩnh vực nông nghiệp và du lịch. Nhưng tiềm năng chỉ mãi là tiềm năng. Ở mặt nông nghiệp, Việt Nam chưa có thương hiệu nào nổi tiếng, ở mặt du lịch, Việt Nam có những bãi biển, hang động đẹp nhất thế giới nhưng ngành du lịch chưa đem lại nhiều giá trị.
Cái họ không có thì họ tạo nên được, đó là vấn đề đáng học hỏi ở đất nước này. Họ chọn những ngành cần trí tuệ, công nghệ cao và dịch vụ – đó là các ngành nghề phát triển mạnh. Còn Việt Nam chọn lĩnh vực nào – thực sự là chưa rõ. Mặc dù, Nhà nước ta đã đưa ra nhiều mũi nhọn nhưng tôi nghĩ đó là mũi tù chứ không phải mũi nhọn”.
Điều thứ 2 mà Việt Nam có thể học hỏi từ Thụy Sĩ đó là vấn đề đào tạo nhân lực. Những nước không có tài nguyên thiên nhiên, con người luôn mang yếu tố quyết định. Đất nước này đã có các chương trình đào tạo nhân lực tốt nhưng vẫn đặc biệt chú ý tới dạy nghề. Dạy nghề của người Thụy Sĩ hiện nằm trong top tốt nhất thế giới.
Điều thứ 3, đó là tinh giản bộ máy Nhà nước. “Bộ máy nhà nước của Thụy Sĩ rất nhỏ nhưng tiết kiệm và hiệu quả.
“Tôi nhớ mãi cuộc gặp với Tổng thống Thụy Sĩ, tôi rất ngạc nhiên vì ông ấy tiếp tôi ở một trạm bưu điện, phòng tiếp rất nhỏ. Tìm hiểu mới biết rằng, tất cả các quan chức ở Thụy Sĩ đi công tác tại các địa phương, chỉ được ở nhà bưu điện thôi, chứ không được ở nhà khách sạn. Trong khi, nước mình nghèo nhưng đi họp toàn ở khách sạn 5 sao”– ông Vũ Khoan nói.
Điều thứ 4, đó là chính sách đối ngoại. Là nước nhỏ sống kẹt giữa các nước lớn nhưng Thụy Sĩ luôn được tôn trọng. Về đối ngoại, họ theo đuổi chính sách trung lập tích cực, tức là một chính sách trung lập không đứng về bên nào cả nhưng có vai trò tích cực đối với người dân. Họ biến đất nước của họ thành tụ điểm của toàn cầu.
Kết lại, điều làm nên sự phi thường của Thụy Sĩ vẫn nằm ở con người, họ biết từ không có gì tạo ra mọi thứ. Trong khi đó, Việt Nam có tất cả nhưng lại không có gì. Trong “Swiss Made”, tác giả có đề cập tới việc người Thụy Sĩ cần 1 phương thuốc chữa bệnh tự mãn, . Tôi nghĩ Việt Nam cũng cần thuốc đó để chữa cả bệnh tự mãn và tự ti”, ông Khoan chia sẻ.

Tại sao Israel lại được gọi là quốc gia khởi nghiệp?

Theo Dương Hạnh (Tech in Asia – 14/7/2013)

Nhiều người gọi đây là 1 điều kỳ diệu. Những người khác thì coi đây là một sự khó hiểu. Nhưng số lượng các startup công nghệ từ Israel là rất đáng kinh ngạc

Một quốc gia nhỏ chỉ có khoảng 7,6 triệu người nhưng có đến 4.800 startup và thu hút số lượng vốn đầu tư mạo hiểm trên mỗi đầu người nhiều nhất thế giới. Được gọi là Quốc gia khởi nghiệp, Israel vượt qua cả Mỹ về số vốn đầu tư mạo hiểm mỗi người, với 170 USD, so với 70 USD của Mỹ. Đây là một con số không tồi chút nào cho 1 quốc gia mới thành lập 65 năm trước.
Có thể kể đến một vài startup nổi tiếng từ Insrael như Waze – công ty bản đồ vừa được Google mua lại, iOnRoad – ứng dụng di động cảnh báo tài xế khi họ đến quá gần chiếc xe khác ở trước mặt, hay Conduit – thanh toolbar cộng đồng được toàn thế giới chú ý.
Israel cũng là nơi sản sinh ra những công ty sáng tạo và đổi mới nổi tiếng như Teva – công ty sản xuất thuốc với giá trị thị trường là 43 tỷ USD và Check Point – công ty công nghệ phần mềm có trị giá 11 tỷ USD.
Vậy điều gì khiến Israel trở thành cái nôi “nuôi dưỡng” sự sáng tạo, đổi mới và phong trào khởi nghiệp như vậy? Uriel Peled – đồng sáng lập của startup chuyên tạo các mã QR Visualead của Israel – đã cho chúng ta biết lý do.
Quân đội
Ở Israel, hầu hết mọi người dân đều gia nhập quân đội trước khi vào đại học. Trong quân đội, rất nhiều người trở thành chuyên gia về công nghệ, bởi công nghệ là một yếu tố chủ chốt trong việc giao tiếp và hoạt động ở đây. Môi trường và văn hóa trong quân đội của Israel cũng rất khuyến khích khởi nghiệp và sự lãnh đạo. Sau khi rời quân đội, rất nhiều các người lính trẻ nhận ra rằng họ muốn tạo nên 1 công ty có thể giải quyết các vấn đề trên thế giới qua giải pháp công nghệ. Họ chỉ cần chọn vấn đề nào họ muốn giải quyết.
Trường đại học
Bên cạnh sự hỗ trợ từ chính phủ, Israel còn có những trường đại học xuất sắc nhất thế giới về công nghệ, như Technion tại Haifa. Những trường đại học ở đây như là một sân chơi cho các nhà khởi nghiệp để gặp gỡ những người có cùng chung sở thích và có thể khởi nghiệp cùng nhau sau này.
Tài nguyên từ chính phủ
Chính phủ Israel rất khuyến khích các nhà khởi nghiệp trẻ mạo hiểm thành lập công ty bằng cách hỗ trợ vốn cho họ. Chính phủ nước này cũng giúp họ trong cả việc giới thiệu các startup đến với nhà đầu tư, tạo nên những quan hệ đối tác và những chương trình hỗ trợ cho các công ty mới.
Người hướng dẫn
Thế hệ khởi nghiệp đầu tiên của Israel giờ đây đang trong giai đoạn “nghỉ hưu”, và họ là nguồn hỗ trợ cả về tài chính và kiến thức cho thế hệ tiếp theo. Họ cũng đóng vai trò là những nhà đầu tư cho các startup mới, cũng như tư vấn cho các startup về cách phát triển mô hình kinh doanh và xâm chiếm thị trường.
Tuy vậy, 1 trong những điểm mạnh và cũng là điểm yếu của các startup Israel là họ thường phát triển công ty với một kế hoạch rời khỏi thị trường sau khi tạo được đột phá, chứ không bao giờ phát triển công ty thành 1 tập đoàn lớn. Mọi người Israel đều muốn trở thành ông chủ. Tuy vậy, để giúp kinh tế phát triển thì các nhân viên là rất cần thiết.

[ALAN PHAN] Những Con Số Nói Thật

Những Con Số Nói Thật
Tác giả: Hoàng Lê Văn (theo FB 14/12/2013)
Theo Tổ chức Lao động Quốc tế, khoảng 17 triệu lao động Việt Nam có thu nhập dưới chuẩn nghèo 2 USD một ngày và khoảng 23 triệu người khác đang sống mấp mé trên ngưỡng đó. Có nghĩa là, khoảng 40 triệu lao động thuộc loại nghèo, thu nhập trên dưới 2USD một ngày (gần 50% dân số).
Nếu con số chuẩn định dao động lên 3 USD một ngày hay 90 USD một tháng (khoảng 1, 9 triệu đồng) thì tỷ lệ dân lao động trong nhóm nghèo này là 67%.
Tổ chức Lao Động Quốc Tế chỉ quan tâm đến và tính số công nhân nghèo, còn chúng ta lại có thể đoán biết thêm về thu nhập của người nông dân và gia đình ở vùng quê. Đây là thành phần bị các con số thống kê mang bệnh thành tích bỏ qua vì khó định lượng. Phần lớn nông dân Đồng Bằng Sông Cửu Long (DBSCL) may mắn nếu kiếm hơn 1 triệu đồng mỗi tháng. Còn các vùng quê miền Bắc Trung Bộ và phía các tỉnh gần biên giới Tàu thì thê thảm hơn nhiều.
Không biết bao giờ các quan chức Việt mới quên được các chỉ tiêu hoanh tráng để tô hồng cho GDP hay đầu tư FDI và chăm chú vào một vấn nạn thực sự cấp bách và ích nước lợi dân? Sự nghèo đói trong xã hội Việt (nếu bỏ qua các lối sống vương giả của 5% dân số làm giàu nhờ…?) có thể so sánh với mức sống của các quốc gia nghèo nhất ở Phi Châu. Bọn mọi rợ đi chân đất, ăn thịt người…chỉ cần vài chục năm đã sắp qua mặt Việt Nam về “xoá đói giảm nghèo”. Ôi, những đỉnh cao trí tuệ của nhân loại! 2USD một ngày cho cả gia đình? Nhưng chúng ta vẫn tự hào là điểm đến hạnh phúc nhất của nhân loại?
Hoàng Lê Văn

Nhìn đại nạn tham nhũng từ 2 USD của người nghèo

Tác giả: Lê Chân Nhân (Theo Dân trí – 14/12/2013)
17 triệu lao động có thu nhập dưới chuẩn nghèo còn có người phụ thuộc, cho nên, số người sống trong nghèo khổ của Việt Nam chắc chắn vượt quá con số đó nhiều.
Bất cứ ai cũng có thể tính được, dưới 2 USD, một người khó có thể sống đủ một ngày, nói chi đến việc nuôi con cái. Cuộc sống con người đâu chỉ cơm áo, còn bao nhiêu chuyện liên quan, hôn, tang, tế và các nhu cầu sinh hoạt khác. Vậy thì với 2 USD/ngày, đó là sự tồn tại.
Trong khi đa số dân mình đang sống nghèo khổ như vậy, thì nạn tham nhũng tồn tại như trêu ngươi. Phiên tòa xét xử vụ án tham nhũng liên quan đến nhân vật Dương Chí Dũng đang nóng lên từng ngày với những lời khai cho thấy họ đã phá tiền một cách khủng khiếp. Hành vi tham ô của họ đã gây thiệt hại cho nhà nước gần 400 tỉ đồng, số tiền tương đương 20 triệu USD có thể nuôi được bao nhiêu con người với mức sống 2 USD/ngày.
Chưa kể, cái ụ nổi 83M oan nghiệt mà tập đoàn tham nhũng này để lại tiêu tốn mỗi tháng 1 tỉ đồng tiền bảo vệ, trông coi, đảm bảo an toàn. Một đống sắt vụn chỉ gây ô nhiễm môi trường mà phải nuôi đến ngần ấy tiền hàng tháng thì đúng là chọc giận dân quá mức.
Những vụ án tham nhũng khác cũng tương tự. Vụ án vừa xét xử các quan tham ở Công ty cho thuê tài chính II có số tiền gây thiệt hại cho nhà nước lên đến 531 tỉ đồng. Một người lao động nghèo thu nhập dưới 2 USD/ngày, tức khoảng hơn 1.200.000 đồng/tháng. Vậy số tiền mà tham nhũng gây thiệt hại bàng bao nhiêu mồ hôi nước mắt của người lao động trên đất nước này.
Thu nhập của người lao động với tham nhũng là hai chuyện khác nhau, nhưng đưa ra so sánh này để thấy rằng sự bất công đang tồn tại trong xã hội. Một số không ít người có chức quyền đang vơ vét của cải của quốc gia trở thành đại gia tiền của như núi, trong lúc đại đa số dân chúng sống trong nghèo khổ.
Có những kẻ tham nhũng bị phát hiện, bị xử lý theo pháp luật, nhưng còn nhiều kẻ vẫn sống và hưởng thụ đồng tiền tham nhũng một cách ngang nhiên. Đó là tầng lớp quan chức đại gia xuất hiện trên đất nước này.
Có nhiều quan chức đại gia thì còn nhiều trường học tranh tre nứa lá, học sinh phải bơi sông đến trường.
Còn nhiều quan chức đại gia thì bệnh nhân còn nằm chồng nhau trong các bệnh viện quá tải.
Đất nước còn nghèo, dân còn khổ vì nạn tham nhũng.

[ALAN PHAN] Cánh cửa mở rộng của thế giới?

Cánh cửa mở rộng của thế giới?

Alan Phan
2 April 2012
Một anh bạn văn, anh T.N. Tiến, kể một câu chuyện thật mang nhiều ý nghĩa. Tại một trại dưỡng bệnh cho các em khuyết tật nơi anh làm việc, có 3 anh “mát giây”, Mỹ nó gọi là mentally retarded, hay trốn trại ban đêm ra ngoài. Không hiểu vì sao, các anh có chìa khóa của một cửa tiệm tạp hóa gần trại, nên thường đột nhập, chơi đùa một lúc, rồi quay về trại, không ai biết.
Cho đến một hôm, các anh không về và bạn Tiến được phái đi tìm. Đêm đó, các anh thức suốt đêm trước cửa tiệm, lúng túng vì một vấn đề nan giải. Trước đó, người chủ quên khóa cửa, do đó các anh không biết làm gì với chìa khóa của mình. Trong đầu óc các anh, đây là khủng hoảng lớn vì mọi diễn biến đều đi ngược với những gì các anh toan tính và mong đợi. Mãi đến khi bạn Tiến lùa các anh về trại, các anh vẫn đứng trước tiệm, tổ chức hội thảo để bàn luận và tìm kiếm giải pháp.
Nghe câu chuyện, thiên hạ thường kết luận vội vàng “đúng là mấy thằng ngu”. Nhưng thực ra, trong đời sống, chúng ta cũng hay ngu xuẩn như vậy, kể cả tôi. Chúng ta luôn bị mờ mắt với những thành kiến, lý thuyết, rác rưởi nhồi vào đầu óc cả mấy chục năm trời, nên trở thành một con ngựa bị bịt mắt chạy trên đường một chiều. Trong khi đó, sự thật có thể vô cùng đơn giản đến độ không ai thực sự là không biết giải pháp. Nhưng phải làm ngược lại với thói quen đã được uốn nắn? Thôi cho tôi yên. Ai cũng làm thế mà.
Chúng ta bàn luận liên miên về những rào cản và thách thức. Từ tái cấu trúc cơ chế kinh tế, hệ thống giáo dục đến xây dựng lại niềm tin vào xã hội, con người. Chúng ta có quá nhiều chìa khóa. Ai sẽ là người chỉ đơn thuần hành động, đẩy cánh cửa đang mở rộng của thế giới?
Alan Phan

[ALAN PHAN] Trong khi chúng ta bận thảo luận về hiến pháp và lý thuyết XHCN…..

Thế giới vẫn làm việc
 (Tổng hợp tin Yahoo và CBS 20/12/2013)
BOEING 797
Một máy bay khổng lồ chở 1000 hành khách trên chặng đường 16.000 km ở vận tốc 0.88 mach, tương đương với 1061/km/giờ.
Dưới đây là giấc mơ mà Mỹ đã ra công sức từ lâu để thực hiện. Những hình ảnh do một phó nhòm tài tử chụp được
Thiết kế cuẳ chiếc Boeing 797 này gồm việc kết hợp cánh và thân máy bay làm một, doTrung Tâm Nghiên Cứu cuả Cơ Quan Quản Trị Hàng Không & Không Gian NASA cuả Mỹ thực hiện .
Con chim khổng lồ này có sải cánh (envergure) là 265 feet (khoảng 87 mét) (so với 70 mét cuả 747) và sẽ có thể sử dụng những đường bay thiết kế riêng cho máy bay Airbus A-380 mà sải cánh là 262 feet (khoảng 86 mét).Máy bay B-797 là một thách thức trực tiếp cuả Boeing Mỹ trước A-380 Airbus cuả châu Âu, là hãng đã đạt được 159 đơn đặt hàng chắc chắn. Việc cho ra chiếc B-797 có mục đích để … đè bẹp chiếc A-380…
Chiếc A-380 đã nằm trên sàn thiết kế từ năm 1999 với phí tổn chi ra đã là 13 tỷ, thì coi như đã tạo lợi thế cho Boeing 797, vì chiếc Airbus vẫn lệ thuộc vào lối thiết kế kinh điển, dùng thân máy bay chở người, mà vài thập niên tới đây sẽ trở nên lỗi thời.Chiếc B-797 trên thực tế được coi là “cánh bay” chứ không còn là “máy bay” nưã!
Ngày giờ chính xác B-797 được đua vào sử dụng thì chưa biết chắc, nhưng trận chiến giành ưu thế trong vận chuyển hàng không dân sự coi như đã được hoạch định thật rõ ràng.

[ALAN PHAN] Hãy nhìn vào bát cơm của trẻ vùng cao

Hãy nhìn vào bát cơm của trẻ vùng cao
Tác giả: Lê Thanh Phong (Báo Lao Động) 22/12/2013
Đói là câu chuyện có thật ở Trường Mầm non Tân Phượng, huyện Lục Yên (tỉnh Yên Bái), hay nói rộng hơn, khi các cháu còn không đủ ăn thì cha mẹ cháu cũng chẳng hơn gì.
Có lẽ cha mẹ các cháu đã nhường hết những gì ngon nhất cho con mình, cho nên cái đói không chỉ dành cho trẻ em.
Lướt tít bài “Đói ở lớp học bản Dao” trên Báo Dân Việt ngày 20.12, không thể không vào đọc. Đến bây giờ, có một nơi nào đó để dân đói là điều khó tin, nhưng điều khó tin đó có thật. Các cô giáo ở trường Tân Phượng đã cho phóng viên xem hình ảnh những chiếc cặp lồng cơm do phụ huynh gửi lại nhờ cô giáo cho các cháu ăn trưa.
Trong cặp lồng là mì tôm, cơm không, có cặp lồng là cái bánh nếp không nhân, chỉ vài cặp lồng có ít cá, mắm hay con tôm. Mì tôm nấu từ sáng nên đến trưa nhão như cháo. Vào kỳ đói giáp hạt, cơm phải độn thêm sắn.
Với phần ăn của trẻ em như vậy, dùng từ đói là chính xác nhất. Đói không có nghĩa là không có gì ăn, mà ăn không có đủ dinh dưỡng, ăn thiếu lượng, thiếu chất. Với phần ăn là gói mì, là cái bánh nếp, là ít cơm không, chắc chắn các bé đói quay quắt.
Không phải chỉ có trẻ em của một bản này, mà nhiều nơi khác cũng trong tình trạng tương tự. Dự án “Bữa cơm có thịt” do nhà báo Trần Đăng Tuấn khởi xướng thu hút được sự ủng hộ là vì cộng đồng nhìn thấy được sự thiếu đói trong bát cơm của trẻ em các tỉnh vùng cao phía bắc. Nhưng tấm lòng của các nhà hảo tâm dù mênh mông đến mấy cũng không ôm hết trẻ em nghèo, rồi cũng bữa đói bữa no, bữa có thịt, bữa cơm không.
Các cháu cần có sự giúp đỡ để qua cơn đói khát, nhưng lâu dài và ổn định, đó là sự lo toan, chở che bằng chính sách cơm no áo ấm của một quốc gia.
Ngược vào phương Nam, năm học 2013-2014, tỉnh An Giang có gần 5.000 học sinh THCS và THPT bỏ học. Các em bỏ học vì gia đình nghèo, phải đi làm thuê làm mướn, nghề phổ biến nhất là bán vé số dạo, hoặc phụ giúp gia đình, giữ em cho cha mẹ đi làm.
Không chỉ ở An Giang, các tỉnh ĐBSCL, các tỉnh miền núi miền Trung, phía bắc có tỉ lệ học sinh bỏ học rất cao. Nguyên nhân chủ yếu là do nghèo. Hãy nhìn vào bát cơm của những đứa trẻ, hãy nhìn vào số học sinh bỏ học để thấy lo lắng cho tương lai đất nước.
Một đứa trẻ thất học, một gia đình nghèo khổ là chuyện của một nhà. Hàng vạn gia đình nghèo khổ, hàng vạn trẻ em thất học là chuyện của một đất nước.
Xin thôi những báo cáo ồn ào thành tích, xin hãy bỏ những khẩu hiệu ấm no hình chiếc bánh vẽ, mà hãy làm ra chiếc bánh thật. Đã là bánh vẽ thì dù đặt tên thật hoa mỹ, nó cũng là chiếc bánh vẽ. Còn là bánh thật thì đặt tên gì nó cũng ăn được để no cái bụng dân chúng

[ALAN PHAN] Nước Mắm Không Cần Cá, Hoàn Toàn Chế Ở Phòng Thí Nghiệm?

Nước Mắm Không Cần Cá?
NƯỚC MẮM BAO NHIÊU PHẦN TRĂM ĐỘ ĐẠM LÀ NƯỚC MẮM THẬT?
Tác giả: B/S Hồ Hải 23/12/2013
Tình hình các công ty sản xuất nước mắm chạy theo lợi nhuận đang đầu độc dân Việt, vì cái văn hóa ăn nước mắm mà dân không hay biết. Hôm nay tình cờ đọc bài: Sự thật về nước mắm: Nước mắm công nghiệp đánh bại nước mắm cá cơm. Nên tôi phải viết một bài đứng trên cơ sở khoa học để giải thích đâu là nước mắm thật, đâu là nước mắm giả với hóa chất, và có khi được pha với phân u rê!
Bất kỳ ai đã từng học chương trình hóa học phổ thông đều có học hóa hữu cơ. Trong chương trình hóa hữu cơ có phần học acide amine – amino acide – còn gọi là thành phần chính để tạo ra protein, protide hay dân mình thường gọi là đạm. Các loại acide hữu cơ có chung một gốc COOH – 1 nguyên tử carbon, 2 nguyên tử Oxy và 1 nguyên tử Hydro. Nhưng gốc chính để nhận biết các acide hữu cơ khác với amino acide là ở gốc NHn. Gốc NHn gồm có 1 nguyên tử Ni tơ và n nguyên tử Hydro gắn nhau với liên kết đơn, với n có thể bằng 0, 1 hoặc 2. Nó là gốc mà dân trong ngành gọi là gốc Ni tơ, hay còn gọi là gốc đạm. Tùy theo loại amino acide mà có thể có một hay nhiều gốc NHn. Ví dụ Arginine có 4 gốc NHn, trong đó có 3 gốc NH2 và 1 gốc NH; Histidine thì có 3 gốc NHn, trong đó có 1 gốc NH2, 1 gốc NH và 1 gốc N.(Xem hình mình họa ở dưới)
Cũng giống như con người, cơ thể cá 70% trọng lượng là nước, 30% còn lại là protid, lipid, muối khoáng ở dạng vi lượng(điện giải), và sinh tố.
Con cá nói riêng, hải sản nói chung rất ít mỡ, vì nó bơi hoài ngay cả trong lúc ngủ. Khác với loài động vật trên cạn ngủ thì nằm yên, nên nồng độ mỡ nhiều hơn hải sản. Vì thế cho nên những ai bị bệnh Goute, bác sỹ thường khuyên giảm ăn hải sản. Do Goute là bệnh từ nguyên nhân ứ đọng acide Uric trong máu quá ngưỡng cho phép, do nhiều nguyên nhân khác nhau, mà acide uric lại là sản phẩn chuyển hóa từ đạm, hay nói cách khác từ amino acide.
Cá càng mập, hay nhiều thịt thì nồng độ đạm cũng chỉ cao nhất theo tỷ lệ phần trăm đã được phân bố 1 cách khoa học cho cơ thể là, không thể bằng 30% trọng lượng cơ thể con cá. Khi làm nước mắm còn cho muối vào, nên nồng độ đạm phải giảm xuống còn dưới 30% của tổng trọng lượng 100ml nước mắm. Nên nước mắm thật làm từ cá nếu bị phơi nắng, cô đặc thì cao lắm là trong 100ml nước mắm chỉ có thể có 30gram protein, thì gọi là nước mắm 30 độ đạm. Không thể có nước mắm mà nồng độ đạm hay nồng độ Ni tơ lên đến hơn 30%.
Để cụ thể hóa cho dễ hiểu, ta hãy cứ cho tất cả 30% trọng lượng còn lại là Protid trong cá + muối sẽ bằng trọng lượng lúc vào mắm. Theo công thức lắm mắm truyền thống là, 1 muối 3 cá thì lúc đó trọng lượng của protid chỉ còn dưới 25%, mà trong muối có nước và Nacl và các yếu tố vi lượng khác.
Ví dụ, 1kg cá + 300gr muối, và cứ cho 30% còn lại tất cả là protid, mà không có lipid và sinh tố, điện giải, thì tỷ lệ protid sẽ là: 300gr/1.300gr thì = 23% độ đạm. Nếu cô đặc do bốc hơi còn 1200gr thì lúc đó nồng độ protid cũng bằng 300/1200 = 25% độ đạm. Chỉ khi nào cô đặc chỉ còn 1000gr thì nồng độ đạm mới được 30%. Nhưng như thế thì nước mắm quá mặn, nước mắm không thể ngon được.
Thời buổi công nghiệp, người ta sợ ăn mỡ vì thiếu hiểu biết của cả thầy thuốc cũng như bệnh nhân, nên nghe nói nước mắm có nồng độ Ni tơ hay nồng độ đạm cao là mê tít mắt. Lợi dụng yếu tố này, một số công ty mỵ dân là để thêm cái con số 40%, thậm chí 50%, có chỗ lên đến 80% độ đạm!
Có hai lý do mà nước mắm có nồng độ đạm cao như quảng cáo ở trên:
Thứ nhất là quảng cáo láo, nhưng nước mắm được làm thật chỉ có nồng độ đạm chỉ 10 hoặc 20% mà thôi. Nhưng dù sao cũng là nước mắm thật, không độc hại.
Thứ hai là, nước mắm có đúng nồng độ đạm cao như quảng cáo hoặc thấp hơn một chút, nhưng chỉ toàn là nước muối, phẩm màu và phân U rê – Urea – hoặc là hóa chất có nguyên tố Ni tơ pha vào để khi đo nồng độ đạm sẽ cao. Vì ai cũng biết, phân tử U rê có gốc amonia – NH3. Cũng là ni tơ, cũng là đạm, nhưng đạm ở đây là hóa chất tổng hợp trong công nghiệp.
Việc sử dụng hóa chất công nghiệp có gốc Ni tơ làm nước mắm có tác hại cho cơ thể con người như thế nào, thì tùy theo hóa chất được pha. Nhưng chắc chắn là không thể vô hại như nước mắm thật truyền thống làm từ sinh vật là cá, muối và ủ từ 4 đến 6 tháng dưới trời nắng như ngu dân Việt vẫn làm từ bao đời nay.
Có nhiều cách phân biệt nước mắm thật và giả. Trong đó, nước mắm thật mùi thơm đặc trưng, và độ châm chích đầu lưỡi khi ăn nước mắm, do đạm của cá đã được phân hủy thành các amino acide mà có thể làm cho những người có cơ địa dị ứng, có thể bị dị ứng sưng cả môi của mình.
Đừng nên chết vì thiếu hiểu biết, chỉ vì nghe lời quảng cáo xằng bậy của các công ty hám lợi, mất nhân tính. Chúc mọi người ăn lễ giáng sinh vui vẻ, và đừng quên khi làm bữa tiệc giáng sinh có nước mắm thật.